12

876

00000

6666

0123456

28 tháng 8, 2013

TRÃ LẠI ANH


Xin trã lại anh trã anh tất cả.
Kĩ niệm đầu đời của thuở mới quen.
Trã lại cho anh nụ hôn ngày ấy.
Trã lại cho anh lời nói dịu êm.

Trã cho anh những sớm chiều đưa đón.
Trã cho anh những lời nói ngọt mềm.
Trã cho anh lời tự tình tha thiết
Trã  anh mật ngọt làm chết  con tim .

Trã lại cho anh thư tình đã viết.
Giữ làm gì cho đau nhói tim nhau.
Khi anh và em chúng mình hai lối.
 Hãy để chúng yên nơi miền kí ức.

Giữ làm gì khi nói tiếng biệt ly.
Giữ làm gì khi hai đứa chia phôi.
Thôi nhé đường tình ta không chung lối.
Thì đường đời ta là bạn nha anh.



22 tháng 8, 2013

XIN MỘT LẦN




Xin một lần... gọi anh trong nỗi nhớ.
Để rồi mai đây ta vĩnh viển xa.
Xin một lần... gọi anh trong phút cuối.
Để mai nầy mình vĩnh viển chia phôi.

Trong tình yêu mình đã mất nhau rồi.
Trong tình yêu đâu phải không sai lầm
 Để có anh em bất chấp đời thường.
Có ai lý giãi được tim mình không???

Dù mai đây trên vạn nẻo đường trần
Dù hai ta có xa vạn nẻo đường.
Dù trong đời ta chẳng lần đưa đón.
Em vẫn muôn đời nhớ mãi tên anh.




15 tháng 8, 2013

THU SẦU






Đã từ lâu  thật lâu lắm rồi  mình đã đọc bài thơ nầy
Và hình như HQ có cùng chung tâm trạng của bài thơ nên mình không quên được bài thơ .
Mình đã nhớ và đăng  lên mời các bạn xem nhé..

THU  SẦU

Thu đến thu đi sầu lại sầu.
Vì đâu tình ấy đổi thay mau.
Người chung chăn gối hồn se lạnh.
Áo cưới ân tình theo gió bay.

Em thuần nốt cung thương điệu nhớ.
Em đã quen ngân phím thương đau.
Anh dạy em hát bài dang dở.
Cho mối tình đầu sớm nở vội tan.

Nhìn thu em sớm ngỡ ngàng.
Phải chăng tình đã  vở tan lâu rồi.


ST




1 tháng 8, 2013

CHIA XA



Hạnh phúc là gì sao quá mong manh???
Chỉ đơn giản thôi hai từ hạnh phúc.
Ai cũng bảo tình đầu luôn tan vở.
Chuyện chúng mình có trắc trở không anh?

Phút bên nhau ta thương hay hờn dỗi.
Âm hưởng vui buồn xin trã lại anh.
Anh hay trách hờn tình em gian dối.
Em thường bảo rằng hạnh phúc mong manh.

Trăng đã tàn rồi mộng cũng theo trăng.
Em chẳng biết bắt đầu lại từ đâu !!!
Mùa yêu thương đã qua bao gian khổ.
Giữa cuộc đời bao dông tố ngổn ngang.

Trái tim nhỏ không đủ sức đâu anh.
Anh đến và đi tình quá mong manh.
Đường vẫn dài em lặng thầm lê bước.
Em tự hỏi có phải định mệnh không???