12

876

00000

6666

0123456

27 tháng 12, 2013

LẶNG THẦM



Có những điều suốt đời không thể nói .
Để một ngày nỗi nhớ thả đi hoang .
Cũng như ai ...tôi từng có nỗi đau.
Và mềm lòng vì những câu họ nói.

Thời gian vẫn trôi âm thầm vẫn thế .
Sao lòng lặng thầm nặng trĩu ưu tư.
Ngày tháng chờ mong ngày của hững hờ.
Tôi lang thang thả hồn về kĩ niệm.

Thương nhớ thật nhiều nhưng vẫn lặng im.
Để giọt lệ sầu thôi đọng quanh mi .
Bởi khoảng cách vô hình nhưng rất thực.
Miệng mỉm cười che dấu một niềm đau .

Tình yêu đầu giờ đã vào tiềm thức.
Sợ chạm tay vở tan miền kí ức.
Giữa cuộc đời một niềm riêng chôn kín.
Một bóng hình khơi động trái tim côi.

Đã bảo cố quên rồi ...sao cứ nhớ .
Để từng đêm dài lòng luôn trăn trở
Dù mãi cách xa  mộng vẫn xây thành
Dù mãi chẳng gần tình vẫn trong tôi .





21 tháng 12, 2013

NOEL BUỒN



Sáng một góc trời ánh sao đêm .
Đường phố hôm nay chẳng lặng im.
Đèn hoa rực sáng màu tươi thắm.
Một bóng người thầm lặng đứng im.

Giữa  giáo đường muôn màu muôn sắc.
Trong giáo đường dòng người tấp nập.
Tôi vẫn lặng thầm ...với bóng đêm.
Giữa dòng người mang nỗi niềm riêng .

Đêm Noel lạnh hay lòng tôi lạnh.
Dưới trời đêm mình tôi lặng lẻ .
Dưới giáo đường tôi khẻ nguyện cầu .
Cầu cho người ấy mãi bình yên.





15 tháng 12, 2013

PHẢI KHÔNG ANH ?





  Phải không anh đời vẫn  luôn là thế .
Yêu nhau rồi có lúc phải chia xa .
Tình yêu ngày xưa giờ đã nhạt nhòa .
Giữa nhân gian..ta hai tiếng giã từ .

Bỏ lại nơi đây bao nỗi sầu bi .
Trái tim vở... theo từng điệu biệt ly .
Thời gian  cứ lặng lẻ...vào quên lãng .
Mình tôi lạc bước giữa phố vắng buồn .

Để rồi trong bóng đêm... đêm thanh vắng.
Giả đò hờ hững..nhưng lòng nhớ lắm
Một nữa đã đi – một nữa đi rồi .
Bỏ lại bên đời trái tim đơn côi ..

Giữa cuộc đời tôi trở lại là tôi
Kĩ niệm xưa...nhờ...gió cuốn đi rồi .
Tim dại...nhưng chẳng bao giờ... gian dối.
Kĩ niệm buồn...gửi theo gió mây trôi.



8 tháng 12, 2013

ĐÊM ĐÔNG



Đêm đông về lòng thêm nỗi nhớ.
Tim cố quên...sao còn than thở.
Môi mím chặt...không thành tiếng khóc.
Miệng cười mà quặn thắt tim đau.

Kỷ niệm xưa đã vào quên lãng.
Trái tim...như không còn rung cảm.
Bởi đã khắc rồi.. bóng một người.
Giữa đời  thường ... tôi vẫn là tôi .

Kỷ niệm xưa theo năm tháng trôi.
Đêm đông lạnh...hay lòng tôi lạnh.
Tôi không giận...hờn...không trách nữa.
Tôi vẫn là tôi của lạnh lùng .

Đêm nay gục đầu ...tôi thổn thức.
Phố đông người ...tôi vẫn cô đơn.
Giữa nhân gian...tôi bước mỏi mòn .
Tôi nhớ một người...không nhớ tôi .






30 tháng 11, 2013

ĐÔNG HOÀNG HÔN



Trái tim giá lạnh đã tự lâu rồi.
Sao bổng dưng lệ..lại cứ rơi rơi .
Thôi tim ơi... đừng buồn nữa tim nhé.
Nỗi buồn ơi.. mi lại đến nữa rồi .

Vì sao và vì đâu tôi chẳng biết !.
Tôi muốn làm gió để hồn mãi miết .
Tôi muốn làm mây bay giữa bầu trời.
 Gió mây ơi ...tìm đâu người tri kĩ.

Tôi chợt nhận ra trái tim hoang phí.
Có lúc về đêm...muốn tìm tri kỷ
 Nhưng thật nghẹn ngào... sự thật khó khăn .
Tôi tự cho mình như khối tuyết băng

Có những lúc về đêm ...tim tỉnh lặng .
Tôi chợt nhận ra tim mình héo hắt .
Là sự nghẹn ngào...rất thật của tim . 
Tự bao giờ...tôi gục ngã tàn đông .









20 tháng 11, 2013

CHIỀU ĐÔNG



 Trời chiều đông gió lộng mây lơ lững.
Mây về đâu mà hồn ngơ ngẩn sầu
Bầu trời cao hãi âu tung cánh liệng.
Nơi trời xa ấy én cũng chao nghiêng.

Bao nhiêu ưu tư cùng với muộn phiền .
Đem góp nhặt thành trang lưu nhật ký .
Bước Đời Tình  luôn gập ghềnh thác đổ.
Giữa đời thường tôi lạc bước chơi vơi.

 Giữa nhân gian muôn ngàn tia sóng vỗ.
Biết  tìm nơi đâu bến đỗ yên bình.
Biết đến bao giờ và đến bao giờ.
Mới tan đi  hết...cái lạnh mùa đông.








7 tháng 11, 2013

MÙA ĐÔNG CỦA TÔI




Đông đã về trên mọi nẻo đường.
Ngoài kia sương lạnh cứ  rơi tuôn .
Vườn xưa lối cũ giờ héo hắt .
Trời đông sương lạnh buốt da xương .

Lữ khách chờ ai đứng vệ đường .
Phải chăng lữ khách đợi người thương .
Đông về trăng ơi sao hiu hắt .
Phải chăng trăng buồn khi đơn phương .

Sương lạnh bên ngoài hay trong tim .
Lữ khách ơi ...sao đứng lặng im..
Sương khuya thềm vắng ...còn ai đợi .
Em sợ... giá băng... tràn nơi đây .





22 tháng 10, 2013

TÌNH CUỐI

 


Nắng chiều đã tắt sau phía chân đồi.
Thơ viết đã bao lần…em lại thôi.
Thôi nhé tim ơi…đừng chờ nhau nữa.
Đã thật nhiều lần tim kia đã hứa.

Và cuối cùng nỗi nhớ vẫn đi hoang.
Em là người đã tha thiết thủy chung.
Nhưng ngỡ ngàng hiểu…tim không cùng hướng.
Buồn thật nhiều khi nỗi nhớ vấn vương.

Anh đã cho em chút tình vay mượn.
Nếu ngày xưa tạo hóa cứ vô tình.
Đừng bận lòng chi với kẻ qua đường.
Đừng bận lòng chi để tim phải vương.

Trái tim yêu đã bao lần lạc lối.
Để niềm đau chới với mãi trong tôi.
Điệu nhạc buồn nào man mác trong đêm.
  Phải chăng điệu nhạc khi phím lỗi dây.


 

13 tháng 10, 2013

TRI ÂM





Tôi đã biết cô đơn cũng như sầu.
Một mình một bóng lặng lẻ canh thâu.
 Luôn vẫn trầm tư suy về nhân thế.
Sau lắm ưu phiền cùng những nỗi đau.

Thương cho người quân tử… nặng gánh sầu.
Đường tình ngập lối…rồi sẻ về đâu?
Khi con tim tưởng chừng như băng giá.
Biết lấy gì cùng quân tử  xẻ chia.!

Thôi thì chút lòng… tri kĩ tri âm.
Lời nói kia trao anh rất chân thành.
Ta chia xẻ những vui buồn nha anh.
Cho tâm tư vơi bớt  những nỗi  niềm..

Dù mai đây trên trăm vạn đường đời.
Ta vẫn mãi tìm nhau… tri kĩ ơi.
Cho dù thời gian qua bao năm tháng.
Lòng vẫn luôn nhớ tri kĩ tri âm !!!



1 tháng 10, 2013

TÂM TƯ




Qua lời thơ đó em hiểu được .
Tâm trạng của anh đơn độc sầu
Đêm đêm gác  tay nằm tơ tưởng
Biết đến bao giờ mới hợp châu

Trời khiến xui...chi ta gặp nhau
 Anh và em chung một ni sầu
Duyên nợ gì đâu... quá trớ trêu
Hai mươi  năm sống trong cô lẻ.

Định mệnh gì đâu  quá trái ngang
 Anh  thân nam tử  phải lụy sầu
Trên  đường tình gặp phải mưa ngâu
Biết đến bao giờ mới gặp nhau.

Gì trái sầu từ đâu theo mãi
Cho anh - em quãng đời còn lại.
Cho tâm hồn luôn thấy lẻ loi
Dưới  nắng chiều một nỗi đơn côi.









23 tháng 9, 2013

LỜI CÙNG ANH




Hai ta đã cách xa rồi.
Má hồng không phấn bờ môi nhạt màu.
Cuộc tình rồi sẻ về đâu ???
Sao mênh mông quá bể sầu ai trao.

Đã lở rồi – tiếng cố nhân.
Đêm đêm thầm lặng nơi chốn phòng loan.
Duyên ta trời đã định phần.
Hỏi người xa tình ấy có còn không???
Giờ đây má phấn phai màu.
Tìm người thương hởi…nơi đâu bây giờ.
Ngày tháng trôi - hương úa sào.
Tìm trong nỗi nhớ - dạt dào hương yêu.

Bao giờ cho đến bao giờ !!!
Để nghe trong dạ vẫn chờ tin anh.
Đường xa anh vẫn ngập ngừng.
Phải chăng vướng bận - tơ hồng bủa vây.





17 tháng 9, 2013

SẦU



Không biết từ đâu một nỗi sầu.
Sầu cho sự đời đầy ngang trái.
Sầu cho sự thế lắm chông gai.
Sầu cho duyên nợ sao cay đắng.

Anh hởi bây giờ anh nơi đâu???
Anh có biết chăng… em vẫn sầu.
Em luôn  mơ  khung trời kĩ niệm.
Mà một thời ta đã yêu nhau.

Tâm tư em gửi vào làn gió.
Gửi đến cùng anh những lời nầy.
Anh hởi bây giờ anh nơi đâu???
Lòng em như tơ rối nơi đây.

Hạnh phúc giờ xa khỏi tầm tay.
Đường hai lối riêng em không lối.
Giữa đường đời mình em lặng lẽ.
Giữa đường đời biết sẻ về đâu…




5 tháng 9, 2013

MỘT NỮA




                     Cũng như anh em đi tìm một nữa.
Em đi tìm mãi …đến giờ chẳng có.
Tình yêu tôi ơi..anh là ai vậy ???
Sao để em tìm..tìm mãi tên anh.

Chiều đã dần buông...thành phố vào đêm.
Dưới mái gia đình...từng đôi hạnh phúc.
Trong căn hộ..một mình em đơn độc.
                 Biết tìm đâu một hạnh phúc êm đềm.

Biết tìm đâu một giọng nói dịu êm.
Cho cuộc đời... vơi đi niềm buồn tủi.
Cho phận má hồng bớt nỗi truân chuyên.
Cho tâm tư không vướng những lụy phiền.

Cho những sự đời vốn không nên có .
Cho nước mắt từng đêm đừng phải rơi.
 Bởi  Đời – Tình chữ lọc lừa dã dối.
Bao giờ mới thật có bến yêu thương.




28 tháng 8, 2013

TRÃ LẠI ANH


Xin trã lại anh trã anh tất cả.
Kĩ niệm đầu đời của thuở mới quen.
Trã lại cho anh nụ hôn ngày ấy.
Trã lại cho anh lời nói dịu êm.

Trã cho anh những sớm chiều đưa đón.
Trã cho anh những lời nói ngọt mềm.
Trã cho anh lời tự tình tha thiết
Trã  anh mật ngọt làm chết  con tim .

Trã lại cho anh thư tình đã viết.
Giữ làm gì cho đau nhói tim nhau.
Khi anh và em chúng mình hai lối.
 Hãy để chúng yên nơi miền kí ức.

Giữ làm gì khi nói tiếng biệt ly.
Giữ làm gì khi hai đứa chia phôi.
Thôi nhé đường tình ta không chung lối.
Thì đường đời ta là bạn nha anh.



22 tháng 8, 2013

XIN MỘT LẦN




Xin một lần... gọi anh trong nỗi nhớ.
Để rồi mai đây ta vĩnh viển xa.
Xin một lần... gọi anh trong phút cuối.
Để mai nầy mình vĩnh viển chia phôi.

Trong tình yêu mình đã mất nhau rồi.
Trong tình yêu đâu phải không sai lầm
 Để có anh em bất chấp đời thường.
Có ai lý giãi được tim mình không???

Dù mai đây trên vạn nẻo đường trần
Dù hai ta có xa vạn nẻo đường.
Dù trong đời ta chẳng lần đưa đón.
Em vẫn muôn đời nhớ mãi tên anh.




15 tháng 8, 2013

THU SẦU






Đã từ lâu  thật lâu lắm rồi  mình đã đọc bài thơ nầy
Và hình như HQ có cùng chung tâm trạng của bài thơ nên mình không quên được bài thơ .
Mình đã nhớ và đăng  lên mời các bạn xem nhé..

THU  SẦU

Thu đến thu đi sầu lại sầu.
Vì đâu tình ấy đổi thay mau.
Người chung chăn gối hồn se lạnh.
Áo cưới ân tình theo gió bay.

Em thuần nốt cung thương điệu nhớ.
Em đã quen ngân phím thương đau.
Anh dạy em hát bài dang dở.
Cho mối tình đầu sớm nở vội tan.

Nhìn thu em sớm ngỡ ngàng.
Phải chăng tình đã  vở tan lâu rồi.


ST




1 tháng 8, 2013

CHIA XA



Hạnh phúc là gì sao quá mong manh???
Chỉ đơn giản thôi hai từ hạnh phúc.
Ai cũng bảo tình đầu luôn tan vở.
Chuyện chúng mình có trắc trở không anh?

Phút bên nhau ta thương hay hờn dỗi.
Âm hưởng vui buồn xin trã lại anh.
Anh hay trách hờn tình em gian dối.
Em thường bảo rằng hạnh phúc mong manh.

Trăng đã tàn rồi mộng cũng theo trăng.
Em chẳng biết bắt đầu lại từ đâu !!!
Mùa yêu thương đã qua bao gian khổ.
Giữa cuộc đời bao dông tố ngổn ngang.

Trái tim nhỏ không đủ sức đâu anh.
Anh đến và đi tình quá mong manh.
Đường vẫn dài em lặng thầm lê bước.
Em tự hỏi có phải định mệnh không???