Trái tim giá lạnh đã tự lâu rồi.
Sao bổng dưng lệ..lại cứ rơi rơi .
Thôi tim ơi... đừng buồn nữa tim nhé.
Nỗi buồn ơi.. mi lại đến nữa rồi .
Vì sao và vì đâu tôi chẳng biết !.
Tôi muốn làm gió để hồn mãi miết .
Tôi muốn làm mây bay giữa bầu trời.
Gió mây ơi ...tìm đâu người tri kĩ.
Tôi chợt nhận ra trái tim hoang phí.
Có lúc về đêm...muốn tìm tri kỷ
Nhưng thật nghẹn ngào... sự thật khó khăn .
Tôi tự cho mình như khối tuyết băng
Có những lúc về đêm ...tim tỉnh lặng .
Tôi chợt nhận ra tim mình héo hắt .
Có lúc về đêm...muốn tìm tri kỷ
Nhưng thật nghẹn ngào... sự thật khó khăn .
Tôi tự cho mình như khối tuyết băng
Có những lúc về đêm ...tim tỉnh lặng .
Tôi chợt nhận ra tim mình héo hắt .
Là sự nghẹn ngào...rất thật của tim .
Tự bao giờ...tôi gục ngã tàn đông .