12

876

00000

6666

0123456

30 tháng 11, 2013

ĐÔNG HOÀNG HÔN



Trái tim giá lạnh đã tự lâu rồi.
Sao bổng dưng lệ..lại cứ rơi rơi .
Thôi tim ơi... đừng buồn nữa tim nhé.
Nỗi buồn ơi.. mi lại đến nữa rồi .

Vì sao và vì đâu tôi chẳng biết !.
Tôi muốn làm gió để hồn mãi miết .
Tôi muốn làm mây bay giữa bầu trời.
 Gió mây ơi ...tìm đâu người tri kĩ.

Tôi chợt nhận ra trái tim hoang phí.
Có lúc về đêm...muốn tìm tri kỷ
 Nhưng thật nghẹn ngào... sự thật khó khăn .
Tôi tự cho mình như khối tuyết băng

Có những lúc về đêm ...tim tỉnh lặng .
Tôi chợt nhận ra tim mình héo hắt .
Là sự nghẹn ngào...rất thật của tim . 
Tự bao giờ...tôi gục ngã tàn đông .









20 tháng 11, 2013

CHIỀU ĐÔNG



 Trời chiều đông gió lộng mây lơ lững.
Mây về đâu mà hồn ngơ ngẩn sầu
Bầu trời cao hãi âu tung cánh liệng.
Nơi trời xa ấy én cũng chao nghiêng.

Bao nhiêu ưu tư cùng với muộn phiền .
Đem góp nhặt thành trang lưu nhật ký .
Bước Đời Tình  luôn gập ghềnh thác đổ.
Giữa đời thường tôi lạc bước chơi vơi.

 Giữa nhân gian muôn ngàn tia sóng vỗ.
Biết  tìm nơi đâu bến đỗ yên bình.
Biết đến bao giờ và đến bao giờ.
Mới tan đi  hết...cái lạnh mùa đông.








7 tháng 11, 2013

MÙA ĐÔNG CỦA TÔI




Đông đã về trên mọi nẻo đường.
Ngoài kia sương lạnh cứ  rơi tuôn .
Vườn xưa lối cũ giờ héo hắt .
Trời đông sương lạnh buốt da xương .

Lữ khách chờ ai đứng vệ đường .
Phải chăng lữ khách đợi người thương .
Đông về trăng ơi sao hiu hắt .
Phải chăng trăng buồn khi đơn phương .

Sương lạnh bên ngoài hay trong tim .
Lữ khách ơi ...sao đứng lặng im..
Sương khuya thềm vắng ...còn ai đợi .
Em sợ... giá băng... tràn nơi đây .