12

876

00000

6666

0123456

25 tháng 4, 2013

CÔ ĐƠN


Tôi biết cô đơn  là rất sầu
Nhưng  tôi yêu nó  có gì đâu?
 Bởi cô đơn... bạn  là tri kỷ...
Bởi thế tôi đây ... luôn vẩn  sầu.

Tôi biết cô đơn  luôn mãi sầu
 Tôi luôn  tìm cách lìa xa nó !!!...
Đi khắp đó đây để kiếm  tìm !!!
Những kẻ cô đơn cùng lạc đường.

Lang thang đây đó đễ  kiếm tìm.
Một kẻ cô đơn đứng bên mình.
Bên mình  người bạn quá nửa đời .
Thấm  thoát  qua rồi tuổi  ngây thơ.

 Sớm khuya tần tảo cho cuộc sống
Quên rằng  mình thiếu chữ tình chung.
Chữ tình  luôn vẫn ở trong tim…
Chẳng kiếm đâu xa...chẳng phải tìm.

  Tôi vẩn đi tìm...người chung hướng.
Để bên đời có hơi ấm yêu.
   Để nhng hoàng hôn ...lúc xế chiều.
Để được bên mình chút  thương yêu.

Có phải anh người đứng chung tàu ???
 Và  lặng im...chẳng nói câu nào !!!
 



                                   

19 tháng 4, 2013

TÂM SỰ CÙNG ANH


Mượn viết làm thơ gởi mấy dòng .
  Mong rằng quân tử  hãy cảm thông.  
Quanh quanh quẩn quẩn vòng tình ái.
 Duyên nợ dở dang thiếp với chàng.


Xin người quân tử chớ thở than.
 Xin đừng lưu luyến chuyện trái ngang
Hãy để mình em luôn trăn trở.
 Hãy để mình em mang nhung nhớ.


Số định rồi anh đó em đây.
  Lòng em luôn nặng nổi u hoài.
 Em sinh ra vì sao lẽ  bạn. 
Số đã định rồi  kiếp lang thang ..

12 tháng 4, 2013

TÌNH LÊN NGÔI



Có thể một ngày ta chẳng gần nhau.
Vì em vì anh hay vì duyên số..
Những câu hỏi xảy ra trong bở ngỡ.
Có thể  ta  đà  thực sự mất nhau..

Khi tình yêu kia đã nhuốm phai màu.
Khi tình yêu kia chẳng lên tiếng chào.
Anh cho em chút niềm tin bé nhỏ.
Bước thăng trầm vượt bao qua  sóng vỗ.

Con đường em đi hoang vắng lạnh lùng.
Con đường em đi  xuyên bóng ngã chiều.
Trách tạo hóa  sao cứ mãi vô tình.
Để thuyền yêu luôn gập ghềnh sóng vỗ.

Cuộc Đời – Tình luôn phong ba bão tố.
Biết bao giờ biển khơi thôi sóng gió.
 Để tình  ta  không gặp những phiền ưu.
 Cho tình mình luôn mãi  được bình yên.               

7 tháng 4, 2013

DƯ ÂM



 
Lời anh nói hôm nào như mới đó .

Như gió thoáng qua rồi lại bay đi

 Như tia nắng sáng rồi lại màn đêm .

 Nghe như mới đó còn vang vọng mãi.


Như kí ức hôm nào còn đọng lại.

Đừng như cơn gió thoảng bay qua nhanh.

Đừng như mây phiêu bạt giữa trời xanh.

Gió thoáng qua đi rồi không quay lại.


 Như mây kia bay khắp bốn phương trời.

Gió với mây biết bay về nơi đâu ?

Để một tâm hồn cảm thấy chơi vơi.

Để một tâm hồn cảm thấy xa xôi.


Như cây khô trơ trọi đứng giữa trời.

Làm sao chống chọi với đời nghiệt ngã.

Làm sao chống lại bão tố phong ba.

Hay mãi mãi bị chôn vào quên lãng.


Gió ơi bay đi nhớ lúc quay về.

Để một tâm hồn không phải chơi vơi.

Để một cõi lòng không phải giá băng.

Để được bên mình bóng dáng thương yêu.


1 tháng 4, 2013

PHIÊN CHỢ CHIỀU


CHỢ  CHIỀU



Phiên chợ chiều nay sao vắng bóng người
Ngoài kia mây đen phủ kín chân trời.
Một phút chạnh lòng một nỗi bâng khuâng.
Một tâm hồn bổng quay về quá khứ.

Gần hai mươi năm trôi dạt chợ đời.
Giữa dòng đời cứ bon chen trôi nỗi.
Đã nếm đủ vị cay đắng  ngọt bùi.
 Và cng  hiểu được nhân tình thế thái.

Cùng sự đổi thay lòng dạ con  người.
Thước nào đây để đo được lòng  người.
Lấy gì để cùng chia xẻ giữa  đời .
Cạm bẫy cuộc đời thật lắm chua ngoa.

Có ai hiểu đoạn đường dài bao nhiêu ?
Và đoạn đường kia bao giờ ngừng lại?
Đoạn đường  dài dài lắm hỡi người ơi.
Cứ đi đi mãi  đến  khi  cuối đường...