12

876

00000

6666

0123456

29 tháng 12, 2012

ĐỜI THƯỜNG





Nỗi buồn nào luôn vây lấy tim tôi.
Tất cả đời thường nào ai hiểu hết.
Trái tim đơn côi một thòi giá buốt.
Một chút ngậm ngùi xin được xẻ chia.

Để cho tim kia có được niềm vui.
Để tâm tư kia có được tiếng cười.
Nhưng đã vội qua đi hết cả rồi.
Để một tâm hồn đơn kia lạc lối.

Cứ tưởng cuộc đời là những vần thơ.
Vần thơ kia cho tôi niềm ấm áp.
Để tâm tôi một thời luôn ảo tưởng.
Để chuyện đời thường chưa đến đã xa.

Hương vị cuộc đời đắng chát chua cay.
Mùi vị cuộc đời khó ai phân nổi.
Sinh ra làm sao biết trước chữ ngờ.
Đứng giữa rừng người mà thấy bơ vơ

26 tháng 12, 2012

TÌNH BUỒN

Bụi thời gian không xóa mờ dĩ vãng.
Hướng tình buồn còn lãng bảng nơi đây.
Tay nâng niu từng kỹ niệm thương vây.
Nghìn nỗi nhớ vương đầy trong ánh mắt.

Đêm mưa rơi cỏi lòng buồn xe thắt .
Dưới ánh đèn hiu hắt nhạt mờ sương.
Hồn ưu tư khắc khoải suốt canh trường.
Niềm trăn trở kéo dài trong thanh vắng.

Nhịp thời gian là chuỗi ngày cay đắng.
Ngấn lệ tràn sâu lắng xuống hồn đau .
Lòng gọi thầm người thương  giờ nơi đâu.?
Niềm thương nhớ dâng đầy lên khóe mắt.

  Trong đêm mưa nghe lòng buồn man mác .
Giọt mưa rơi ngỡ thầm người yêu tới .
Nỗi nhớ nào cứ dây lấy tim tôi .
Mà hạnh phúc xa  mãi khỏi tầm tay.

25 tháng 12, 2012

CÔ LIÊU




Em miền quê anh thành hoa tráng lệ
Rất tình cờ mình chẳng hẹn biết nhau
Em vẫn  trầm tư một thuở thương đau
Anh người may mắn cả đời hạnh phúc.

Anh  và em cùng chung trên đất nước
Quá nữa đời mình mới  được biết nhau
Có phải trời cao đã khéo trớ trêu
Cho anh và em cùng chung tâm sự.

Một chút giãi bày  bớt nổi cô liêu
 Còn  lại gì khi tuổi đã về chiều
Hoàng hôn buông xuống hồn kia hiu quạnh.
                                 Để từng đêm dài ta  đối diện  ta…

Đêm thanh vắng hồn kia luôn trăn trở
Trách ông xanh hỡi  sao nở  vô tình.
Để  cho thân cò  một mình lặn lội.
Đứng giữa chợ đời cảm thấy lẻ loi.



24 tháng 12, 2012

BIỂN BUỒN

Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
Như chúng mình duyên nợ chưa thành
Như chuyện tình của em với anh !!!
Như biển Nha Trang  màu xanh ngát

Cuộn sóng trào một nổi nhớ trông
Tình mình như trăng sáng mông lung
Như dòng nước xanh  không bờ bến
Tình chúng mình đẹp tựa như thơ.

Như  giấc mơ chìm vào mộng đẹp
Cũng giận hờn nhớ thương da diết
Có phải trời cao đã khiến xui.
Cho anh - em đoạn đời còn lại.

Đã sắp bày cho  mình gặp gở
Để mãi  mình nhung nhớ về nhau
Để trong giấc ngủ luôn ngọt ngào
Để kỹ niệm  quay về tâm tưởng

Đời thực - mơ là hai lối mộng.
Biển tình buồn - như sóng tan đi .

NHẬT KÝ BUỒN


Nhật ký đời tôi - nhật ký buồn.

Đông đầy nước mắt - chữ yêu thương.

Yêu thật nhiều - chẳng nhận - bao nhiêu !

Yêu trong nước mắt - yêu đau khổ.

 

Yêu con còn thơ dại - chắt chiu....

Đời người như một - kiếp phù vân.!!!

Ngược xuôi xuôi ngược - giữa dòng đời

Ai hiểu mình - hay chỉ mình  thôi.

 

Cuộc đời luôn - trôi nổi nổi trôi !!!

Ngụp lặn chơi vơi - giữa chợ đời.

Nhật ký buồn - đời lắm điêu ngoa !!!

Buồn cho nghịch cảnh - ôi xót xa.

Nhật ký buồn - lắm nổi  gian nan...

Cuộc đời phiêu bạt - giữa nhân gian.

Một kiếp hồng nhan - bao chìm nổi.

Một mối sầu riêng - chưa xóa tan !!!

 

Nhật ký buồn - nhiều nổi đớn đau.

Tâm tư chôn kín - vào quên lãng.

Chia xẻ cùng ai - bớt nổi niềm.
Nhật ký buồn - chuyện ngày xưa ấy.

Giờ nhớ lại vẩn thấy lòng đau .
.Đời  tình là biển khổ mênh mông .
.Nên tên  là người không nụ cười.

Tất cả còn lại  dĩ vãng thôi..


21 tháng 12, 2012

THAY LỜI NGƯỜI XƯA




                                             (nhân đọc bài thơ “Tình mộng ảo” của N)

Anh vẫn có một gia đình
Trong mơ màng hạnh phúc
Anh vẫn có một mối tình
Trong vòng đời trong - đục.
Anh vẫn thấy nỗi lòng day dứt
Mãi tơi bời cấu xé tâm can
Trong mắt e, anh là kẻ dối gian
Gieo trái mộng để đời em vỡ mộng.
Nhưng em ơi!
Qua rồi đêm trăng sao
Tan rồi giấc mơ hư ảo
Anh trở về ăn năn
Với tình xưa, anh vẫn có băn khoăn:
Trên lối hẹp con đường xa vời vợi
Trong khoảnh khắc ngỡ vòng tay chờ đợi
Giữa Đông tàn, Xuân chợt đến bâng khuâng!
Anh là ai?  Không thần thánh! Không dửng dưng?
Và em là ai?
Không vũ trụ ! Không là người trần tc?
Anh và em  có ai hạnh phúc?
Cuối Đông tàn không cánh én chao nghiêng
Và cuộc đời chưa trọn giấc thần tiên!

bài thơ ANH TRAI MIỀN TRUNG  tặng